2761 lượt xem
0 bình luận

Voz ngoại truyện – Trunkz công tử

Trunkz công tử, người thành Nha Trang, tên tự là Vân Dược, tên hiệu là Đại Du.
Công tử dáng người khôi vĩ, tính tình lịch thiệp, kiến thức uyên thâm, lại có tài văn, cả VOZ không ai không biết tới.
Bấy giờ là năm fRzzy thứ 11. VOZ có loạn trẻ trâu. Post nhảm tràn lan, việc tự clone nick nâng bi nhiều không kể xiết. Những thành viên tích cực vì không chịu nổi thói thường nhạt nhẽo, phần lớn đều lui về ở ẩn, bỏ mặc chuyện đời.
Công tử nhìn cảnh ấy mà xót xa trong dạ, trằn trọc không yên, bèn tìm tới Tủ Lạnh mà vấn đáp.
Bấy giờ vào đầu giờ Tí, Tủ sinh đang lúc dở dang, nghe thấy có khách quý tới thăm, bèn mặc áo quần mà tất tưởi ra đón tiếp.
Công tử nhìn thấy Tủ Sinh y phục xộc xệch, mà durex còn bóc ra để đó chưa dùng, bèn mừng thầm mà nghĩ rằng:
– Thường nghe cổ nhân trọng hiền tài: tóc đang gội dở mà còn vấn lên để đón tiếp, ngồi trên chiếu mà vội xỏ ngược giày để ra. Nay người này đang vui việc trăng hoa dang dở mà vẫn ra đây tiếp kiến ta, thực là còn hơn cổ nhân nhiều lắm.




Tủ sinh bèn kính cẩn mời công tử ngồi chiếu trên, trà nước ân cần, đoạn hỏi:
– Từng nghe danh công tử như sét đánh bên tai, còn hận mình chưa được gặp. Nay công tử tới đây, có điều chi chỉ dạy?
Đáp rằng: 
– Thường nghe việc thành bại là ở lòng người. Nay trên diễn đàn ta, lòng người chán nản, cái cơ suy tàn ở ngay trước mắt, chẳng hay ý đàn chủ thế nào?
Đáp rằng:
– Tiểu sinh trộm mệnh trời mà được chức admin. Nay ý trời không thuận, thực chẳng biết nên làm sao nữa.
Dạy rằng:
– Có câu nhân định thắng thiên, người đã có tâm thì trời nào ngăn nổi.
Bèn hỏi:
– Hiện các diễn đàn, website mọc lên như nấm. Tây có thiên địa, đông có web trẻ thơ, nam có tinh tế, bắc có haivl, thành cái thế quần hổ tranh oai. Tiểu sinh kiến thức hạn hẹp, xét đoán non nớt, thường nhìn các diễn đàn ấy mà trong lòng kinh sợ. Lại trông về VOZ, thấy thực quá nhỏ nhoi, nên tâm trí rất đỗi mơ hồ, nay gặp công tử đây, khác nào nắng hạn gặp mưa, kính mong công tử vì tiểu sinh mà chỉ giáo.
Bèn cười lớn mà đáp rằng:
– Mấy nơi đó tuy đông mà tản mát, tuy cực thịnh song lại có mầm suy. Trên đời này, vàng thau lẫn lộn, thật giả khó phân, kẻ ô trọc thì nhiều, song anh hùng chỉ có một.
Tủ Lạnh cả kinh liền hỏi:
– Tiểu sinh ngu muội, không rõ hay dở, chưa phân biệt được hiền ngu, chả hay ai xứng làm anh hùng, kính mong giải đáp.
Rằng:
– Việc hay dở khó xét đoán, chả thể hồ đồ mà nói luôn được.
Hỏi:
– Kìa như haivl, trong mấy tháng đã vươn lên bực top, thực là cổ kim chưa thấy bao giờ, có xứng làm anh hùng không?
Đáp rằng:
– Haivl có rộng mà không có sâu, có ngon mà không có gốc, việc lên top chỉ nương nhờ cái xu thế nhất thời, mai mốt thế thời thay đổi, mỗi người sở thích khác đi, hỏi còn đứng top mãi được ru? Thực chưa xứng là anh hùng vậy.
Lại hỏi:
– Kìa như web trẻ thơ: mem kể đến hàng vạn, mà toàn người đã trưởng thành, thực sôi nổi đông vui, anh hùng phải chăng là chốn ấy?
Đáp rằng:
Các nơi khác quần hùng hội tụ, còn nơi này gồm các anh thư.
Chỉ là người buôn bán ở nhà, hoặc thì giả dân văn phòng rỗi việc.
Tưởng nữ nhân chuyện trò kín đáo, chẳng ai ngờ dào dạt mưa tuôn
Lời nói ra nghe ngọt như đường, nhưng ý tứ thâm trầm hiểm hóc
Chưa kể tới chuyện phòng the chồng vợ, cứ bô bô kể chuyện ra ngoài
Cũng chỉ là chuyện phiếm nhàm tai
Thực chưa xứng làm anh hùng tráng chí

Lại hỏi:
– Kìa như tinh tế, mem đông tiền mạnh, các thứ công nghệ tân tiến trên đời, không gì không có, hàng mới tung ra, bất chấp đắt rẻ thế nào, đều có bài review, mà lại chuyên nghiệp vô cùng, tiểu sinh rất lấy làm ngưỡng mộ, chắc xứng làm anh hùng?
Đáp rằng:
– Tinh tế nhờ Black Berry mà phát, nhờ Iphone mà vinh, xét khắp cõi nước ta, quả là dẫn đầu công nghệ. Song điện thoại chung quy lại cũng là đồ giải trí, công dụng rốt về cũng chỉ để vui chơi. Lại nữa, khi up video khoe hàng thường nhấn mạnh hai chữ trên tay, trong thực chất phần nhiều là đi mượn, thực chưa xứng làm anh hùng vậy
Lại hỏi: 
Kìa như thiên địa, mem lắm tiền nhiều, khắp chốn ăn chơi không đâu không biết, lại có trò đánh dấu check hàng, thang điểm có từng cung bậc, thành viên cứ theo ấy mà chọn lựa, tiện lợi vô cùng, vậy có xứng làm anh hùng không?
Đáp rằng:
– Đó là thứ suy đồi xã hội, bại hoại nhân luân, cần chi kể tới.(1)
Tủ sinh bèn thảng thốt mà rằng:
– Như công tử dạy, thì trên đời có nơi nào đáng làm anh hùng nữa.
Đáp rằng:
– Anh hùng trong thiên hạ, thực chỉ có VOZ ta thôi.
Sinh nghe xong mặt mày rạng rỡ mà rằng:
– Có phải vì công tử vì yêu mà nói quá lên chăng. VOZ ta trẻ trâu khắp chốn, min mod vô năng, quân tử rời xa, tiểu nhân tụ tập. Tại hạ thường vì thế mà lấy làm buồn, chỉ muốn sớm đóng cửa cho rồi. Lẽ nào lại làm anh hùng được.
Công tử bèn cả cười mà rằng:
– Ngài chỉ biết một mà không biết hai, chỉ thấy chiếc lá sâu mà không thấy rừng xanh tươi tốt. Cực suy rồi thịnh, ấy là lẽ ở đời. Trẻ rồi sẽ phải lớn lên, cổ kim đều thế. VOZ ta, mem mới tuy nhiều, trẻ trâu tuy lắm, tuy hiện tại có đôi phần kém cỏi, song tương lai thì chả ai bằng. Như tiếng tăm VOZ bây giờ, từ cấp 2 tới cao học, ai mà không biết, mem dẫu dốt tin học thế nào, mấy ai còn không biết cài win, thử hỏi trên đời, nơi đâu được thế. Lại nói về việc clone, người ít thì đôi ba nick, người nhiều dễ đến cả trăm. Đủ biết thói quen vào diễn đàn, thực không thể bỏ, thử hỏi trên đời, nơi đâu được thế. Nói là anh hùng, ấy là còn quá khiêm cung.
Sinh nghe tới đây mà tim đập dồn dập, miệng lưỡi khô khốc, mãi mới cất lên lời:
– Ấy quả là tại hạ có mắt mà không thấy thái sơn vậy
Lại hỏi:
– Công tử sở học thâm sâu, lập luận chặt chẽ, lời lẽ đanh thép, thực xứng danh là bậc kì tài. Xin hỏi giờ nên làm gì để diễn đàn vững mạnh.
Đáp: 
– Tôn sư thường có dạy rằng, cái thuật trị nước là “âm Pháp, dương Nho, lấy Đạo hỗ trợ”. Nay mặt trong nên động viên các Mod, thắt chặt nội quy, tăng cường kiểm soát. Mặt ngoài nên bố cáo rộng rãi, nêu gương mem tốt, phê bình mem xấu, lại phải định hướng rõ ràng, thế nào là post hay, thế nào là post dở, cốt làm sao mem hiểu rõ trắng đen mà tự sửa mình. Đạo quản lý diễn đàn, cũng chỉ là như thế.
Lại hỏi:
– Danh có chính thì ngôn mới thuận, ngôn có thuận thì việc mới thông, trước khi hành động rõ ràng, nên có bố cáo cho thiên hạ trước, hỏi có nên chăng?
Đáp rằng:
– Nên lắm.
Lại hỏi:
– Công tử chữ tốt văn hay, tại hạ vô cùng ngưỡng mộ, nay kính mong nhấc tay phóng bút mà làm một bài hịch được chăng?
Đáp:
– Ấy là việc chung, mà cũng là sở thích riêng, có gì mà không được.
Đáp:
– Công tử với tiểu sinh thực là cá nước duyên ưa, lời công tử nói hợp lý tiểu sinh lắm lắm. Việc của diễn đàn, nay tùy công tử định liệu.







Trunkz công tử thuận lời, bèn thuận theo ý đấy mà thảo ra bản hịch. 

Hịch rằng:

Ta thường nghe:
Dù online suốt sáng thâu đêm, người đời không tính là chăm chỉ.
JAV máy lưu trăm bộ, thiên hạ chẳng gọi là giàu.
Một ngày mười bận quay tay, bằng hữu chưa coi là khỏe mạnh.

Lại cũng vì:
Việc lên mạng cốt mở mang đầu óc, chứ đâu là lấy tư liệu quay tay
Vào diễn đàn cốt học tập, giao thương, nào có phải mạn đàm chuyện phiếm

Như Voz ta:
Mười năm hoạt động, nay đã nhạt dần
Khắp chốn trẻ trâu, lòng người ngao ngán

Ta đây Tủ Lạnh
Vốn chức admin
Nhờ sức anh em không quản khó khăn, mới thành được diễn đàn hùng mạnh
Vì lòng member vẫn còn lưu luyến, trăm lần sập vẫn không giảm lượt wiew

Nay thấy các ngươi:
Lên diễn đàn post chuyện ba xàm, nuôi ảo vọng được lên bậc thánh
Săn thread mới nhăm nhe post trước, muốn tranh giành vị trí #2
Bài dẫu hay chỉ đọc qua loa, rồi tiện miệng phán bừa kiếm post
Mỗi mỗi câu dở trò miệt thị, lăng mạ người chứng tỏ ta đây


Thế sự suy đồi, thất phu hữu trách
Đêm nằm nghĩ chuyện, ruột rối lòng đau
Muốn mạnh tay làm sạch diễn đàn, vẫn loay hoay chưa tìm ra hướng
Mong đẩy mạnh nâng cao chất lượng, mãi băn khoăn chả thấy lối ra

Khá may thay:
Anh tài đầy rẫy, vẫn ẩn mình như phục hổ, ngọa long
Bao kẻ có tâm, còn lánh mình tựa phiên vân phúc vũ

Cho nên:
Nay viết chiếu cầu hiền, một lòng kính ngưỡng.
Mong tài nhân trổ sức một phen
Vực dậy kỷ cương
Trau dồi phong hóa
Đồng lòng chung dạ
Gắng sức góp công
Để xây lên thế giới đại đồng, đưa VOZ trở về như trước

Nay kính !!!




Hịch vừa mới được ban ra, ai nấy đều xúc động, khắp chốn xì xào bán tán, lòng người nô nức. Mấy vị đại Mod bấy giờ cũng vì ấy mà hởi dạ, chăm chỉ del nick xóa bài, lượng thớt nhảm bị xóa nhiều không biết bao nhiêu mà kể. Chả bao lâu, VOZ sạch bóng spamer, diễn đàn mà ngày càng trong sạch. F145 tuyệt không còn thớt nhảm, F17 tiệt bóng trẻ trâu, quả là việc trước giờ chưa có.
fRzzy nghĩ đến trunkz, bèn cảm cái ơn ấy, mà thăng cho chức Nghị gián, chuyên lo việc định hướng diễn đàn, giáo huấn trẻ trâu, được triều đình tin cẩn lắm. Các Mod vì vậy mà cũng nể nang hết sức, người hâm mộ nhắn tin inbox nhiều không biết thế nào mà kể.
Một bận, công tử đang thiêm thiếp giấc nồng chợt nghe ngoài cửa có tiếng khóc thút thít. Bèn ra xem thử thì thấy một cô nương nhan sắc mỹ miều, dung mạo tiều tụy đang đứng co ro. Bèn động lòng thương, mời vào phòng mà hỏi rằng:
– Cô nương đây có uẩn khúc gì mà đêm hôm lại tới khóc lóc.
Đáp rằng:
– Thiếp vốn là mem VOZ, nick đã được vài năm, post đã được vài nghìn, chỉ vì một phút lỡ lời mà bị vitcon ban nick, nỗi oan ức thực không sao tả xiết. Biết chàng là bực quyền cao chức trọng, công tư vốn hết sức phân minh, bèn tìm đến mà giãy bày, kính mong cứu giúp.
Công tử nghiêm mặt mà rằng:
– Quốc có quốc pháp, môn có môn quy. Việc ban nick các Mod chỉ chiếu theo quy định, chắc chắn không có sai lầm, ta đây chẳng thể giúp cô nương được.
Cô gái liền rút ra trong túi 500 Âu tệ (Euro), đặt lên bàn, kính cẩn mà thưa:
– Thiếp đây vốn du học bên Pháp quốc, vì việc này mà vượt muôn dặm trở về, trong lúc vội vàng không chuẩn bị, chỉ có chút lễ mọn này kính dâng, mong chàng vui lòng thu nạp.
Đáp:
– Cô nương thực khinh ta thái quá, ta đây tiền kho ức vạn còn chả để tâm, há lại vì mấy đồng bạc này mà đổi trắng thay đen ư?
Cô gái xấu hổ quá bèn cúi mặt xuống ăn năn. Đoạn ngửng lên nhìn công tử, đắm đuối mà rằng:
– Thiếp vì lúc hồ đồ mà mang dạ tiêu nhân đo lòng quân tử, thực hối lỗi lắm. Bấy lâu nay thiếp thân gái dặm trường, thường lên voz nghe những tiếng khinh nhờn mà thấy tủi phận. Nay gặp chàng khác nào nắng hạn gặp mưa, thân gầy thêm thịt, thực mong tấm thân trinh bạch này có nơi gửi gắm.
Đoạn đưa tay lần cởi xiêm y. Công tử chờ một lúc, đoạn ngăn lại mà rằng:
– Xin cô nương tự trọng. Người quân tử coi nữ sắc ngoài mắt, coi nữ nhân như gió thoảng bay. Việc của cô nương, thực ta không thể giúp. Quần áo này xin mặc lại cho.
Cô gái nghe lời cự tuyệt, bèn ôm mặt khóc ròng mãi không thôi.
Công tử nghe một hồi, lòng tự thấy thương cảm, bèn rằng:
– Có câu hồi đầu thị ngạn, nay cô nương đã biết lỗi sai, ta cũng vì nể đành làm trái lệ. Dám mong cô nương từ nay khuôn phép giữ gìn.
Cô gái luôn miệng dạ vâng.
Bèn on yahoo mà buzz nick vitcon, nói chuyện một hồi.
Cô gái login thử, thấy nick đã được phép comment, vui mừng khôn xiết, bèn tạ 2 tạ mà rằng:
– Được chàng ân cần giúp đỡ mà chẳng có cách đền ơn, lòng này áy náy khôn nguôi, chỉ hận tấm thân bạc hãnh, với chàng chẳng có túc duyên. Đành nguyện kiếp sau làm thân trâu ngựa để bồi đáp cái ơn tái tạo.
Nói đoạn toan quay gót mà đi.
Công tử bèn níu lại, thở dài mà rằng:
– Mình giúp đỡ người, ấy chưa tính là công, song để người ta thấy nợ mình mà day dứt không yên, ấy chính là tội vậy. Nay cô nương đã thành tâm như thế, tiểu sinh đây đâu dám tiếc thân mình, cũng chả kể đến đàm tiếu người đời mà giúp cô nương toại nguyện.
Đoạn cùng dìu nhau lên giường mà vần vũ. Cái cuộc hoan lạc thói thường, ở đây không kể tới.


Sáng hôm sau tỉnh lại đã thấy cô gái bỏ mà đi.
Công tử thơ thẩn cả ngày, nhớ tới dáng ngọc mắt ngài mà tâm trí bồi hồi, tâm trạng nôn nao, chỉ mong trời mau tối để gặp lại người đẹp.
Nhưng đã tối khuya mà cũng không thấy cô gái tới. Bèn thở than tự trách mình ngờ nghệch, chưa kịp xin facebook, yahoo.
Lại thường lên diễn đàn mà check nick, xem có vì vi phạm mà phải trở lại chăng, chỉ thấy cô gái post bài mỗi mỗi đều đoan chính, chẳng có lỗi nào, nên chỉ dám quanh quẩn ra vào, nhung nhớ suông thôi.
Một tuần sau, đang ngồi nghĩ vẩn vơ, thì cô gái bước vào. Công tử cuống cuồng đứng dậy mà chào hỏi, chỉ mỉm cười đáp rằng:
– Biết chàng có bụng nhớ thương, cũng chỉ mong sớm được ngày đoàn tụ, ngặt vì phải lo thủ tục visa để gia hạn hộ chiếu, nên bữa rày mới kịp ghé qua.
Công tử bèn ôm vào lòng, toan cuộc mây mưa. Cô gái bèn gỡ tay ra, cười khúc khích mà rằng:
– Chàng ngốc này làm nhộn hết lên, thiếp còn ở đây, việc gì phải vội. Cứ tưởng chàng vốn tính thư sinh nho nhã, ai ngờ thực mạnh bạo vô cùng. Bữa nay gió mát trăng thanh, ta hãy bày cuộc rượu mà tâm sự, há lại chẳng thanh tao.
Bèn thuận theo lời. Trong lúc đối ẩm, cô gái có bảo rằng:
– Thiếp có chút tài mọn, đêm trăng tĩnh mịch, muốn múa hát đôi bài cho chàng giải khuây, ngặt nỗi chẳng có đàn sáo chi cả. Xin chàng gõ phách làm tửu lệnh, họa có được chăng.
Đáp rằng: 
– Có gì mà không được. 
Liền gõ phách theo nhịp điệu, cô gái theo đó mà múa một khúc xuân tình, vừa múa vừa hát rằng:
Lầu cao trăng sáng. Hề
Uyên ương sum họp. Hề
Muốn cùng chàng ước nguyện trăm năm. Hề
Đêm trăng tròn chung ly rượu nhạt
 (2)

Công tử nhìn cô gái mà ngây ngất, bụng càng thêm yêu dấu khôn tả. 
Từ đó cô gái cũng thường qua lại luôn luôn
Một bận, cô gái tới, khóc tạ mà rằng:
– Người tri kỷ khó tìm, tiếc rằng hội ngộ được chưa lâu, nay xa cách lấy làm đau xót lắm. Cũng vì việc học còn chưa xong, chẳng dám vì chuyện ái tình mà lỡ dở. Đành hẹn nếu có duyên 3 năm sau gặp lại vậy.
Nói đoạn tạ mà đi.
Công tử buồn mãi không thôi, sau có kẻ mời làm trang chủ của page WAV, bèn ưng thuận mà làm để vơi đi nỗi nhớ

Ấy là sự tích trunkz công tử ở diễn đàn ta vậy.




———————-
Chú thích:
==================
(1): Đoạn Trúc – Tủ luận anh hùng này còn có dị bản khác:
Tủ sinh nghe công tử nói về thiên địa như thế, bèn nổi nóng mà rằng:
– Công tử dạy thực hơi quá lời. Tại hạ tuy là admin một diễn đàn, tiếng tăm lừng lẫy. Song vẫn phải chịu cảnh lầu cao gió lạnh, quạnh quẽ vô cùng, nên ngày ngày còn lấy chốn ấy làm vui, bụng thực rất yêu thích. Thường có câu đồng sàng dị mộng. Nay cái chí đã không hợp, sở thích lại khác xa, thực chẳng dám quấy rầy thêm làm công tử nhọc sức. Xin mời lui gót đi cho.
Nói đoạn phất tay áo toan rời bước.
Công tử cười lớn mà rằng:
– Chim điêu bay vạn dặm mà chết ở vũng bùn, chim bằng vượt chín tầng trời mà chết nơi ngòi rãnh. Nay ngươi thân làm đến chức đàn chủ, mod giỏi hàng chục, mem giỏi hàng ngàn, , lại chẳng biết thế thời mà phải tìm vui nơi khác. Than ôi, cơ nghiệp VOZ này thực bị hủy vào tay ngươi vậy.
Sinh cả kinh, bèn vội quay lại bái 2 bái mà rằng:
– Lời công tử dạy thực là sét đánh ngang tai, tại hạ vì cái vui riêng mà bỏ cái nghiệp chung, tội lỗi nhiều lắm lắm. Được công tử nay giáo huấn, chẳng khác nào lại được tái sinh, từ nay mọi việc xin do công tử định đoạt
===================
Mỗ với việc kinh sử của VOZ rất lấy làm hứng thú, thường ngày đêm nghiên cứu. Thấy rằng đoạn trên không hẳn là vô lý. Ngặt nỗi chưa xác minh được rõ ràng, nên không chép vào đây

(2) Sau có kẻ phàm nhân nghe được bài hát ấy, bèn chế lại, thay lầu cao bằng nóc nhà, thay uyên ương bằng con gà. Bài hát “Lên nóc là là lên nóc nhà, lên nóc nhà mà bắt con gà” cũng là khởi nguồn từ tích ấy. Mỗ có thử nghe qua, thấy lời hát nhăng cuội, âm điệu điên cuồng, thực uổng phí tâm huyết của người xưa lắm lắm

 

Tổng hợp các bài của Voz ngoại truyện:

Bài viết khác
Bố kể cho Sam

Bố kể cho Sam

Bởi Fang.2F
January 17, 2020 · 1 phút đọc

Viết cho con gái

Viết cho con gái

Bởi Fang.2F
July 14, 2017 · 1 phút đọc

Chia sẻ suy nghĩ về việc học và viết

Chia sẻ suy nghĩ về việc học và viết

Bởi Fang.2F
January 15, 2015 · 1 phút đọc